Từ
năm 1945 đến năm 1969, với cương vị là người lãnh đạo cao nhất của Đảng và Nhà
nước, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã ký 38 sắc lệnh liên quan đến tổ chức, cán bộ và
công tác thanh tra. Bác đã ba lần đến dự và phát biểu với hội nghị tổng kết
công tác thanh tra toàn miền Bắc vào các năm 1957, 1960, 1961. Người đã lựa
chọn, ký sắc lệnh bổ nhiệm nhiều vị lãnh đạo có uy tín, và danh vọng giữ chức vụ
đứng đầu tổ chức thanh tra như cụ Bùi Bằng Đoàn - nguyên Chánh nhất Tòa Thượng
thẩm Hà Nội và ông Cù Huy Cận - Bộ trưởng Bộ Canh nông vào Ban Thanh tra đặc biệt
(năm 1945); cụ Tôn Đức Thắng (Ban Thanh tra đặc biệt năm 1947); cụ Hồ Tùng Mậu
(Ban Thanh tra Chính phủ năm 1949); đồng chí Nguyễn Lương Bằng (Ban Thanh tra
Chính phủ năm 1956); đồng chí Nguyễn Thanh Bình (Ủy ban Thanh tra Chính phủ năm
1969). Khi Hồ Chủ tịch gặp gỡ và giao nhiệm vụ cho cụ Bùi Bằng Đoàn và ông
Cù Huy Cận, Người căn dặn: “Ban Thanh tra không cần nhiều người, lúc này 2 người
là đủ. Một vị cao tuổi và là vị quan có tiếng liêm khiết của triều đình cũ, là
cụ Bùi; một người thanh niên hăng hái mà cả nước ai cũng biết là chú. Người
già, người trẻ dựa vào nhau mà làm việc, nhất định việc thanh tra sẽ làm tốt và
cần làm ngay”.
Nhấn
mạnh tầm quan trọng của công tác thanh tra, tại Hội nghị tổng kết công tác
thanh tra toàn miền Bắc tháng 4 năm 1957, Hồ Chủ tịch chỉ rõ: “Nếu Trung ương Đảng,
Chính phủ có Nghị quyết, Chỉ thị về các ngành, các địa phương kết quả thế nào
không có thanh tra khó mà biết được địa phương nào làm tốt, làm vừa, làm xấu,
có làm hay không làm trên không biết; địa phương nhiều khi tự mình cũng không
biết. Trên không thấu dưới, dưới
không thấu trên. Thanh tra là để theo dõi xem các kế hoạch, Chỉ thị, chính sách
đó các địa phương đã chấp hành thế nào. Vì vậy, cán bộ thanh tra giúp trên hiểu
biết tình hình địa phương và cấp dưới, đồng thời cũng giúp cho các địa phương kịp
thời sửa chữa, uốn nắn nếu làm sai, hoặc làm chậm. Cho nên trách nhiệm của công
tác thanh tra là quan trọng. Thanh tra không phải chỉ đi xem địa phương thực hiện
Nghị quyết, Chỉ thị như thế nào. Nếu họ làm sai hay gặp khó khăn còn giúp đỡ họ
làm cho đúng với Nghị quyết, Chỉ thị của trên đưa xuống. Thanh tra cũng không
phải điều tra, nghiên cứu việc chấp hành Nghị quyết, Chỉ thị đã được đến đâu mà
phải theo dõi cho đến khi công việc được làm xong, làm tốt”. Từ đó, lời dạy của
Bác “thanh tra là tai mắt của trên, là người bạn của dưới” đã trở thành tư tưởng
chỉ đạo, phương châm hoạt động, mục tiêu phấn đấu của ngành Thanh tra trong suốt
chiều dài lịch sử vẻ vang của mình.
Về công tác tiếp dân, giải quyết khiếu nại, tố cáo của
nhân dân, xuất phát từ tư tưởng “dân là gốc”, ngay từ những ngày đầu của chính
quyền cách mạng, Bác Hồ và Đảng ta đã rất quan tâm việc thể chế và hiện thực
hóa quyền tự do, dân chủ, trong đó có quyền khiếu nại, tố cáo của nhân dân. Ngay trong Sắc lệnh về thành lập Ban
Thanh tra đặc biệt (Sắc lệnh số 64/SL ngày 23/11/1945)
đã xác định một trong những nhiệm vụ của Ban Thanh tra đặc biệt là “nhận các
đơn khiếu nại của nhân dân”. Người đã nhiều lần chỉ ra ý nghĩa chính trị
sâu sắc của công tác giải quyết khiếu nại, tố cáo của nhân dân.Nói chuyện với hội
nghị cán bộ thanh tra toàn miền Bắc ngày 5/3/1960,
Bác nói: “Nhiệm vụ của các Ban Thanh tra là phải làm cho nghiêm chỉnh, hợp thời,
làm sớm chừng nào hay chừng ấy, đồng bào có oan ức mới khiếu nại, hoặc vì chưa
hiểu rõ chính sách của Đảng và Chính phủ mà khiếu nại. Ta phải giải quyết
nhanh, tốt thì đồng bào mới thấy rõ Đảng, Chính phủ quan tâm, lo lắng đến quyền
lợi của họ. Do đó quan hệ giữa nhân dân với Đảng và Chính phủ càng được củng cố
tốt hơn”.
Những quan điểm, tư tưởng trên đây của Bác đã được quán
triệt, thể hiện sâu sắc trong các Chỉ thị, Nghị quyết của Đảng, pháp luật của
Nhà nước ta từ trước tới nay. Đặc
biệt là trong Luật Khiếu nại, Luật Tố cáo, Luật Tiếp công dân mới đây, giúp cho
công việc này ngày càng có nền nếp, thực hiện thống nhất và có hiệu quả hơn.
Về phẩm chất của cán bộ thanh tra, trong bài nói chuyện tại
hội nghị thanh tra toàn miền Bắc năm 1957, Bác còn căn dặn “cán bộ thanh tra phải
có đạo đức cách mạng, phải hiểu nhân tình thế cố đã đành nhưng tự mình còn phải
gương mẫu cho người khác”, “cán bộ thanh tra như cái gương cho người ta soi mặt,
gương mờ thì không soi được”… Bác
thường xuyên nhắc nhở cán bộ thanh tra “phải cố gắng học tập, học cái hay,
tránh cái dở, trau dồi đạo đức cách mạng, nâng cao trình độ chuyên môn để làm
việc cho tốt”. Bác cũng nói: “Đối với cán bộ được làm công tác thanh tra
là một vinh dự. Vì sao? Vì công
tác thanh tra là một công tác quan trọng. Đảng và Chính phủ có tin tưởng mới
giao cho làm nhiệm vụ ấy. Có thể nói cán bộ thanh tra là ta, mắt của Đảng và
Chính phủ. Tai mắt có sáng suốt thì người mới sáng suốt”. Có lần, Bác đã
phê bình “một số cán bộ chưa yên tâm công tác,
cho làm công tác thanh tra không tiến bộ, thắc mắc về tiền đồ, đứng núi này
trông núi nọ, muốn xin đi công tác khác. Như thế là không rõ nhiệm vụ của mình,
không hiểu vinh dự của mình, là mắc bệnh cá nhân chủ nghĩa”…
Chúng ta nguyện phấn đấu, học tập
và làm theo tư tưởng, đạo đức, phong cách Hồ Chí Minh, học Bác từ những điều giản
dị nhất trong cuộc sống và công tác, để những tư tưởng, lời dạy của Bác về công
tác thanh tra mãi mãi trường tồn, góp phần xây dựng ngành Thanh tra không ngừng
trong sạch, lớn mạnh, hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ mà Đảng và Nhà nước giao phó.
Nguồn: Thanhtra.com.vn (có bổ sung)